Đọc truyện Cưng Chiều Bà Xã Siêu Sao: Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Cuồng Dã - Chương 7: Oán hận chết đi. Cập nhật chương mới nhanh nhất tại Truyentr.vn
6 Hôn Nhân Ép Buộc: Cô Vợ Thần Y Của Đại Tổng Tài Ngôn Tình, Đô Thị; 7 Hôn Nhân Ép Buộc: Cô Vợ Thần Y Của Đại Tổng Tài Ngôn Tình, Đô Thị; 8 Nữ Phụ Không Muốn Nam Nữ Chính Chia Tay Ngôn Tình, Cổ Đại, Hệ Thống, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Hài Hước, Nữ Phụ
Hoắc Tư Hào dường như không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa, hắn không thèm để ý Tần Ngữ Tâm đang bên cạnh, đen mặt từng bước đi đến chỗ Lâm Tuyết Y, lạnh lùng nói với cô: "Lâm tiểu thư, cô không nên bên nặng bên nhẹ như vậy chứ? Tôi không có ác ý chỉ muốn mời cô ăn một bữa tối để tỏ lòng cảm tạ vì sao cô lại cự tuyệt?"
Truyện Vợ Cũ Của Tổng Tài Lạnh Lùng của tác giả Đậu Đậu Thiền kể về một cuộc hôn nhân không có tình yêu nhưng dần rồi mới có tình cảm sau này Thoáng chớp đã hai năm với cuộc sống nơi trần gian địa ngục không tình yêu, bạn gái hắn đã trở lại hắn muốn
Lạc Trạch quăng cho trợ lý một ánh mắt lạnh lùng."AÔn tiểu thư cũng chẳng sao ạ." Ôi trời, cái gì chứ, hắn lại đi nhiệt tình vợ cũ?"Ừ." Lạc Trạch thở nhẹ nhõm, tiếp tục ký văn kiện."Tổng tàivợ trước của ngài nói cô ấy hôm nay rất nhàm chán"
Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Tài Chương 4: Hôn lễ - Đêm tân hôn Còn vài ngày nữa là đến lễ cưới. Tất cả đều do nhà trai chuẩn bị. Cô chỉ việc chờ đến rước dâu. Thời gian thấm thoát trôi qua đã một tuần. Hôm nay là ngày cưới của cô và anh. Cô ngồi trong phòng cô dâu đã chuẩn bị xong xuôi chờ anh đến đón. Anh trong bộ vest lịch lãm đứng trước phòng gõ cửa.
TMvOz. Ngay tại một trong số nhà giam, có một thiếu nữ đang ngồi bên trong cùng với những người bạn bị tù tội chung với cô, cô ấy đã ở bên trong được tận ba năm, vì lý do ngộ sát gây thương tích, Cô vào trong tù ngồi tận ba năm, do chính tay chồng mình đưa vào, vì cô bị người khác vu khống là ám sát người tình của anh ta, và không biết bằng cách nào người tình của anh ta lại có bằng chứng, khiến anh ta tin tưởng mà vô tâm đẩy cô vào nhà giam. Cô đã ở đây được ba năm, và ngày mai cũng là ngày cô sẽ ra tù khi đã đủ thời gian, dù vậy nhưng cô vẫn cảm thấy luyến tiếc khi xa họ, vì cô ở trong đây hầu hết quen tất cả nhiều chị em trong đây cùng nhau sống rất hòa thuận, được chị em chiếu cố rất nhiều, và họ cũng biết được chuyện của cô khi bị người ta hãm hại, Tối hôm đó bọn họ và các chị em cai ngục, điều mở tiệc xe nhỏ trong tù để tiễn cô ngày mai, còn bảo là các chị em có ra tù thì hãy gặp mặt nhau, và tất cả điều đồng ý, Nữa đêm cô trằn trọc không thể ngủ được, vì cô sắp phải ra tù, không biết lúc ra rồi cô sẽ đối mặt làm sao đây, chắc chắn cô sẽ tìm cách để ly hôn với anh ta, Sáng hôm sau cô ôm lấy chị em trong tù lẫn những chị cai ngục mà nức nở, sau đó là rơi đi, Cô gái ấy tên là Cố Hạ Phi, tên tiếng anh mà mẹ cô đặc thêm là Daisy, là một cô gái dạng con lai, vì mẹ là người Trung Quốc, nhưng cha của cô lại là một người Anh Quốc, nên cô trong người sở hữu hai dòng máu, và cơ thể cô cũng vậy, cô có mái tóc đen dài mượt mà, và điều đặc biệt nhất chính là đôi mắt của cô lại là màu xanh rất đẹp, Cô từ nhỏ đã được mẹ nói mình là con lại vì cha là người Anh Quốc, dù vậy nhưng cô từ nhỏ đến lớn vẫn chưa một lần nhìn thấy cha mình, Cố Hạ Phi vừa ra khỏi mà không quên chào mọi người, lúc ra ngoài thì ngay lập tức thấy được cô bạn thân từ nhỏ của mình đến đón cô, cô ấy từ xa đã vẫy tay gọi cô, "Hạ Phi tớ ở đây nè " Cô ấy tên là Trương Nhã Tịnh, là người bạn từ nhỏ sống cùng cô đến lớn, từ khi cô vào tù thì cô ấy vẫn luôn luôn đến thăm cô đều đặn, Cố hạ Phi từ xa chạy đến với gương mặt mỉm cười nói, "Nhã Tịnh, cậu vẫn khỏe chứ " Trương Nhã Tịnh nhìn cô mỉm cười, sau đó thái độ liền đưa tay lên xoa đầu cô trả lời,"Mình vẫn khỏe, biết cậu hôm nay được ra khỏi nơi đó, mình liền đến đón cậu ngay " Cố Hạ Phi nghe vậy liền cảm động khách sáo tươi cười, "Cảm ơn cậu " Sau đó cả hai mới lên xe và cô đưa Cố Hạ Phi về, lúc này ở trên xe đang trên đường về thì Trương Nhã Tịnh Liền hỏi, "Phi Phi, tớ nghe nói trong ba năm qua hắn không một lần đến thăm cậu sao " Nghe đến tên đàn ông mà Trương Nhã Tịnh nhắc đến khiến cô cau mày không thần sắc mà lên tiếng nói, "Ừm, không một lần " Trương Nhã Tịnh lúc này mới cau mày khi nghe cô nói những lời lạnh nhạt, cô liền bức xúc mắng lớn tiếng, "Đồ đàn ông vô lương tâm " Cô mắng hắn một trận trên xe vì bực mình, còn Cố Hạ Phi lại im lặng mà nhìn ra ngoài cửa xe, Thì Trương Nhã Tịnh mới chậc lưỡi một cái, sau đó không nói những lời về hắn ta nữa mà quay lại nhìn chằm chằm mái tóc của cô mà thuận miệng hỏi, "Phi Phi, tóc của cậu đã phai màu rồi này, cậu vẫn luôn nhuộm tóc đen để che đi màu tóc gốc của cậu à " Cố Hạ Phi nghe vậy liền đưa tóc mình lên và nhìn, sau đó mới thở một tiếng trả lời, "Cậu luôn biết mình không thích màu tóc đó và đôi mắt này kia mà " Trương Nhã Tịnh đang lại xe liền đưa tay ao tóc cô mà nói, "Tuy là vậy, nhưng mình thật chúng rất đẹp mà, mình thấy những đứa con lai ít được sở hữu hai thứ này lắm " Dù công nhận là vậy, vì cô thuộc dạng con lai hiếm khi sở hữu màu mắt xanh và mái tóc vàng tự nhiên, thế nhưng Cố Hạ Phi luôn luôn không bao giờ muốn được sở hữu chúng, sau đó cô liền quay hướng nhìn Trương Nhã Tịnh nói, "Nhưng mình không thích chúng, về nhà cậu nhuộm lại cho mình nhé " Truơng Nhã Tịnh lúc này thở dài một tiếng sau đó còn lên tiếng góp ý kiến cho cô nghe,"Theo mình thấy cậu hãy để lại màu tóc gốc và màu mắt đi, vì cậu sẽ sống như một con người mới, phải thay đổi hoàn toàn ngay thời điểm này" Cố Hạ Phi nghe những gì cô đang nói thật sự cũng đúng, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy nhói đau mà chỉ biết im lặng, Sau đó Trương Nhã Tịnh lại tiếp tục nói thêm,"Phi Phi, hai năm trước cậu không phải bảo với mình là hãy lan truyền tin đồn cậu đã chết trong tù hay sao, bây giờ đây mới là cuộc sống mới của cậu đấy " Cố Hạ Phi ngay lập tức gật đầu rồi cúi thấp nói, "Mình hiểu rồi " Những lời Trương Nhã Tịnh nói không sai, cô ngay thời điểm này phải mạnh mẽ và sống một cuộc sống mới phải thay đổi, những chỉ có một thứ cô nhất quyết không thay đổi đó là phải trả thù, Trương Nhã Tịnh đưa tay lên, vỗ vai cô vui mừng nói, "Tốt lắm bạn tôi " Một lúc sau, Cố Hạ Phi mới nhớ ra một chuyện lập tức ngẩn đầu lên nói, "Nhã Tịnh, trước khi về cậu ghé qua mộ của mẹ mình được không, mình muốn gặp mẹ " Trương Nhã Tịnh ngay lập tức tươi cười nói,"Sao lại không được chứ, mình đang đưa cậu đến mộ mẹ đây này " Cố Hạ Phi cũng mỉm cười nói, "Cảm ơn cậu, thật tốt khi có cậu " Trương Nhã Tịnh lúc này cảm thấy khích động mà tươi cười khách sáo lên tiếng, "Bạn bè thân như chị em ruột thịt, còn ở đó cảm ơn, thôi đi nhé " Nói xong liền phóng nhanh xe đi đến nghĩa trang, khi trước lúc đến đó cả hai còn ghé qua tiệm bán hoa, mua một bó cúc trắng cho mẹ cô,
Truyện Vợ Cũ Của Tổng Tài Lạnh Lùng của tác giả Đậu Đậu Thiền có nội dung là cuộc hôn nhân không tình yêu, trải qua một thời gian sống với nhau mới có cảm năm trôi qua với cuộc sống hôn nhân không tình yêu, rồi cô bạn gái hắn trở về, thế là hắn muốn nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân chấp nhận cho hắn kết hôn với người con gái kia...Nhưng rồi đâu cũng vào đấy hắn nhận ra rằng cô mới chính là người hắn cần...
Bạn đang đọc truyện Rung Động Đầu Đời của tác giả Ái Hương Phi. Ở thời học sinh, có đôi lúc chúng ta sẽ được nếm mùi vị rung động từ người khác. Đó là rung động thoáng qua hay thực sự rung động và điều đó có kết tinh thành một điều gì tốt đẹp không thì mời bạn đoạnTuấn cười ha hả vào mặt tôi- Bộ mày tưởng tao định hôn mày hay gì mà ngơ ngác vậy? Hôi thế này còn mơ mộng nữa!Tức quá, tôi đạp hắn một phát rồi bật dậy đi vào nhà mình. Về đến nhà, tôi lại bắt gặp những hành động âu yếm của bố mẹ tôi. Họ lớn rồi mà cứ bắt tôi phải ăn những cẩu lương thế này chắc chết mất thôi. Bố tôi là điển hình cho thê nô chính hiệu, lúc nào cũng đặt vợ lên hàng đầu, nhiều khi tôi như người vô hình trong căn nhà rộng lớn này. Tôi cất tiếng để phá tan đi cái bầu không khí lãng mạn kia- Con chào bố mẹ!- Về rồi đấy hả? Lên rửa tay thay đồ rồi sang bên nhà Tuấn gọi họ qua đây ăn cơm với chúng ta.
“Tư Hào, tối nay anh có thể về nhà được không? Em có nhiều chuyện muốn nói với anh.” Lâm Tuyết Y vô hồn chờ đợi đến hết ngày. Tới chiều, cô cố gắng lấy hết can đảm gọi điện cho Hoắc Tư Hào. Cô muốn nói chuyện bà nội với anh, nói chuyện khi bọn họ mới kết hôn ân ái, ngọt ngào như thế nào. Hoắc Tư Hào nghe điện thoại của cô, trong lòng càng cảm thấy khinh thường và mất kiên nhẫn. Người phụ nữ này! Đã nói như vậy rồi mà vẫn muốn dây dưa. Càng như vậy hắn lại càng muốn cô nhanh chóng rời đi, căn bản cũng không muốn có quan hệ gì với cô nữa. “Lâm Tuyết Y, tôi và cô thật sự không còn gì để nói nữa. Cô không muốn ly hôn nhưng tôi rất chán ghét cô, không muốn sống với cô nữa. Tôi cũng đã nói với cô ngày trước vì nể bà nội tôi mới cưới cô. Bây giờ thì chấm dứt đi, tôi sẽ vô cùng biết ơn cô. Nếu cô vẫn còn muốn níu kéo thì ngay cả một đồng tôi cũng không cho cô!” “Bộp” một tiếng, Hoắc Tư Hào cúp điện thoại. Hắn không muốn nói nhiều với Lâm Tuyết Y, cũng không cho cô cơ hội để nói nữa. “Tư……..Tút …..Tút” Lâm Tuyết Y chưa kịp nói đã bị một chuỗi âm thanh ngắt điện thoại bao trùm. Điện thoại lại vang lên. Hoắc Tư Hào liếc thấy là số ở nhà gọi tới liền không nghe máy. Vài lần như vậy, mi tâm Hoắc Tư Hào nhíu lại, thẳng thừng tắt máy. “Xin lỗi, thuê bao hiện tại hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.” Lâm Tuyết Y gọi lại liên tục nhưng chỉ có tiếng nói lạnh băng của tổng đài vang lên, hụt hẫng buông điện thoại xuống. Trước khi gọi cô đã chuẩn bị tinh thần nghe Hoắc Tư Hào từ chối nhưng khi anh tắt máy, cho dù đã chuẩn bị kĩ trong lòng cô vẫn cảm thấy khó chịu. Cô không ngờ Hoắc Tư Hào lại dứt khoát như vậy. Nhưng cô không thể chỉ vì vậy mà buông tay. Đây là hôn nhân chứ không phải trò đùa. Nghĩ là làm, Lâm Tuyết Y quyết định đến công ty tìm anh nói chuyện trực tiếp bởi vì cô biết anh chắc chắn sẽ không trở về nhà. Lâm Tuyết Y một mình tới tập đoàn Hoắc thị. Nơi đây được tôn sùng là tòa nhà của đế quốc hiện tại, đứng sừng sững giữa chốn phồn hoa, phố xá sầm uất. Mỗi lần nhìn thấy nó, lòng cô lại dâng lên một cảm xúc tự hào khó diễn tả nổi……..Đây là công sức của Hoắc Tư Hào mấy năm nay, anh đã bỏ ra bao mồ hôi tâm huyết và trí tuệ mới có được sự nghiệp như ngày hôm nay. Trong lòng cô rất hãnh diện vì Hoắc Tư Hào. Người cô yêu chính là người luôn biết phấn đấu, thông minh, một người đàn ông hết lòng vì công việc. Lâm Tuyết Y bước tới quầy lễ tân ở đại sảnh, nhân viên lễ tân không biết cô nhưng rất lễ phép, tươi cười chào hỏi, nói cô chờ một chút bởi vì tổng giám đốc đã căn dặn bất luận là ai tìm ngài ấy đều phải thông báo trước. Có một số trường hợp không thông báo thì lên trên kia thư kí cũng sẽ ngăn lại. “Xin hỏi cô có hẹn trước không ạ?” Lâm Tuyết Y hơi sửng sốt, cô quên mất điều này. Cũng không có đặc quyền gì, cô nhất thời hạ quyết tâm, nhẹ giọng hỏi nữ nhân viên “Cô có thể cho tôi gọi một cuộc điện thoại được không?” Cô lễ tân đồng ý, Lâm Tuyết Y ấn số điện thoại của Hoắc Tư Hào gọi đi. “Alo”- Hoắc Tư Hào lên tiếng. Nghe được giọng của anh, Lâm Tuyết Y không kìm chế được chợt nghẹn ngào. “Alo, ai vậy?” Điện thoại bên kia đã có chút không kiên nhẫn. Chỉ một tiếng đơn giản của Hoắc Tư Hào lại có thể làm cho cô nghẹn lại không nói thành lời. Cô hít sâu, tận lực ngăn chặn tiếng run run của mình “Tư Hào, là em, em muốn gặp anh.” Điện thoại bên kia đột nhiên im lặng. Mấy giây sau hắn mới lạnh giọng hỏi “Chẳng lẽ cô đang ở công ty?” Lâm Tuyết Y lo sợ Hoắc Tư Hào lại ngắt máy, cô sốt ruột nói “Đúng vậy. Em muốn bàn với anh chút chuyện, em không muốn chúng ta ly hôn, Tư Hào à…” Tiếng nói của cô có chút trầm thấp ẩn sau sự nghẹn ngào khó nói nên lời. Hoắc Tư Hào không nghĩ tới việc cô sẽ đến công ty tìm mình, hắn lạnh lùng cự tuyệt “Tôi đang bận.” Hắn không hề khách khí ngắt điện thoại, không cho cô có cơ hội nói tiếp.
Đánh giá từ 19 lượt Truyện Vợ Cũ Của Tổng Tài Lạnh Lùng của tác giả Đậu Đậu Thiền kể về một cuộc hôn nhân không có tình yêu nhưng dần rồi mới có tình cảm sau này...Thoáng chớp đã hai năm với cuộc sống nơi trần gian địa ngục không tình yêu, bạn gái hắn đã trở lại hắn muốn nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân bị ép buộc này mà thôi!Cô chấp nhận cho hắn kết hôn với người con gái kia...Nhưng rồi đâu cũng vào đấy hắn nhận ra rằng cô mới chính là người hắn cần...*** “Tư Hào, anh thật thích nói đùa?” Lâm Tuyết Y vẻ mặt kỳ quái nhìn anh, sao lại muốn ly hôn?“Tôi không thừa hơi mà nói đùa với cô? Tôi vốn có thể cho luật sư đến tìm cô, nhưng sợ cô không tin nên mới tự mình về nói với cô.” Hoắc Tư Hào lạnh lùng giải thích, nếu không vì muốn nói với cô điều này, anh trở về sớm làm gì?“Đây là thật ư? Vì sao?” Lâm Tuyết Y nhìn thoáng qua đơn ly hôn kia, cô vẫn không tin, nhất thời không thể tiếp nhận được. Cô muốn tìm chút sơ hở trên mặt anh, nhưng chỉ thấy vẻ kiên quyết của anh.“Vì sao? Cô không biết rằng hôn nhân của chúng ta lên sớm hủy bỏ từ lâu rồi à? Lúc trước nếu không phải bởi vì bà nội, cô nghĩ tôi sẽ kết hôn với cô ư?” Hoắc Tư Hào khinh thường nói.*** Liệu cuộc sống về sau của cô sẽ như thế nào? Cô có tha thứ cho hắn với những gì hắn đã đối xử với cô? Mời bạn đọc theo dõi truyện để tìm hiểu hoặc tham khảo những tựa truyện ngôn tình khác Nữ Quan Lan Châu và Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em.
vợ cũ của tổng tài lạnh lùng