Nhiều năm sau đó, khi chúng ta tóc đã bạc phơ phơ, thành phố G vẫn lưu truyền một câu chuyện như thế này, chàng phiên dịch viên trẻ tuổi đẹp trai đó ở vậy đến già không kết hôn, có rất nhiều dị bản khác nhau, nhưng một phiên bản gần nhất nói rằng người mà anh Hiện chúng ta có rất nhiều câu trả lời khác nhau, nhưng có thể quy tất cả vào hai quan điểm chính. 1- Số mệnh do một thế lực bên ngoài tạo ra. Như có tôn giáo cho rằng, số mệnh là do trời hay một vị thượng đế sắp đặt. 2- Số mệnh do chính mỗi người tự tạo ra. Quan Thông Nhãn Vu giật mình, ông đột nhiên đứng dậy, nhưng lại ngồi trở lại. Ông cho rằng, Chiêu Quân không phải là người thường, ông muốn quan sát Chiêu Quân, nếu như Chiêu Quân gây hại cho thảo nguyên, ông sẽ trừ khử Chiêu Quân, ông muốn thảo nguyên an toàn, để ông có Để chúng ta hiểu sâu sắc về các "người hỗ trợ từ trời" của chúng ta, hãy tìm hiểu 5 sự thật này về Thiên thần Bản mệnh. 1. Mỗi một người trên thế giới đều có một Thiên thần Bản mệnh (dù là Kitô hữu hay không) Giáo lý, như được trình bày trong YOUCAT, dạy 4. Chúng ta cần từ bi nhưng cũng phải kiên cường. Vị thiền sư sẽ không gặp để hướng dẫn tôi trừ khi tôi mời ông tối thiểu 3 lần. Tôi thật không thích điều này. Tôi gọi điện thoại nhưng ông ấy không bao giờ bắt máy. Nhưng đó chính là cuộc sống của chúng ta. Tên gốc: Kim sinh ngã yếu tố hảo nhânTác giả: Quyết TuyệtTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: đan đọc truyện [Edit] Kiếp này tôi muốn làm người tốt được đăng bởi Yukihoshi77 g6N2. Theo quan niệm của người xưa, số mệnh con người là có định sẵn, có an bài. “Sinh tử hữu mệnh, phú quý tại Thiên”, sinh tử hay phú quý của một người là do ông trời sắp đặt. Đắc được chính là vì đường đời ta có nó, không đắc được là bởi vận mệnh ta không có mà thôi. 8 câu chuyện dưới đây sẽ chứng minh Số Mệnh con người là đã được định sẵn từ đang xem Câu chuyện về số mệnh của chúng ta1. Tả Tông ĐườngẢnh Tông Đường là trứ đại danh thần trong thời kỳ cuối của triều đại nhà Thanh, đặc cách sắc phong Tiến Sĩ, làm quan đến Đông Các Đại Học Sĩ, Quân Cơ Đại Thần, phong nhị đẳng Khác Tĩnh Hầu. Cùng Tăng Quốc Phiên, Lý Hồng Chương, Trương Chi Động được xưng là “Vãn Thanh Tứ Đại Danh Thần”.Tả Tông Đường trước khi phát tài, mộng thấy tham gia thi hương trong tỉnh, khảo thí đậu cử nhân, cảm thấy vô cùng đắc ý. Sau đó khảo thi tiến sĩ mấy lần cũng không đậu, về sau chợt gặp chiến loạn, trở thành phụ tá quân sự, tham dự trù tính quân sự. Đại soái tiếp thu kế sách của ông nên liên tục chiến thắng, công huân cao ngút, triều đình và đại thần địa phương sôi nổi thượng sớ tiến cử vậy ông ly khai mộ phủ, một mình chỉ huy một đội quân, nhiều lần đánh bại quân giặc cường hãn, tiến tới thăng nhiệm thành quan lớn, một mình đảm đương một cõi, được trao tặng tước vị đệ ngũ đầu, nơi đại kỳ của ông đi qua đều là non xanh nước biếc, người vật xinh đẹp thanh tú, sau khi liên tiếp chiến đấu ở các nơi, đột nhiên ông bị điều đi hành quân ở vùng tây bắc, chỗ đi qua đều là vách núi hiểm trở, cách các trấn tên tuổi hào hùng ngày càng xa, đâu đâu cũng chỉ thấy cát vàng mênh mông vô đó ông lại chỉ huy quân đội hành quân vạn dặm, tiến thẳng mà vào, càn quét biên cảnh, công danh ngày ngày càng hiển hách, không ngừng được ân sủng thăng quan tiến chức, tại biên cương thu hồi đất đai càng lúc càng rộng rãi, vì vậy dự tính sẽ cử quan phòng bị. Sau khi bố trí cơ bản ổn thỏa, ông thống lĩnh quân nhân, trở về khu vực phòng thủ khi xưa. Lúc này ông bỗng tỉnh giấc, mới biết được thì ra đó chỉ là một giấc thu năm ấy, Tả Tông Đường trong cuộc thi hương lấy cử nhân. Ông tự biết không có hy vọng Hàn Lâm, nên sau khi tham gia hai lần thi hội, ông không vào kinh ứng thí nữa. Không lâu sau ông vào mộ phủ của Lạc Bỉnh Chương, thanh danh vang dội, Tăng Quốc Phiên cùng Hồ Lâm Dực đề khen ngợi ông trong tấu chương. Ông khởi đầu từ tứ phẩm, trợ giúp tiến hành quân vụ, rất nhanh được thăng lên làm tuần phủ Chiết khi phá được Hàng Châu, ông đi vào thượng Tây Hồ, giật mình cảm thấy như là đã đến một nơi rất quen thuộc, thật ra những cảnh tượng này ông đều đã gặp trong giấc mộng khi trước. Những gì ông trải qua sau này, tất cả đều xác minh giấc mộng đó, từng sự việc đều ăn khi Cam Túc được bình định, trong triều đình rất nhiều người cho rằng địa thế Tân Cương rất rộng lớn hơn nữa lại xa xôi, nên đối với việc tiến quân Tân Cương đều e dè, vậy mà Tả Tông Đường lại dõng dạc xuất quân viễn chinh, không hề có bất kỳ băn khoăn nào, ông tự biết đó là cơ hội lập được đại công, bởi vì trong mộng ông đã từng đi qua nơi Tân Cương Chu Thập NhịTriều đại nhà Thanh, bên cầu Tiên Kiều ở Hàng Châu có một gia đình họ Hứa, nghe nói, trong nhà của gia đình đó có một con quỷ chuyên thắt cổ người; một người tên là Chu Thập Nhị làm nghề giết mổ gia cầm gia súc, ỷ vào sự dũng mãnh của bản thân, cầm dao mổ heo lên lầu nhà đó, đốt nến nằm canh ba, ánh nến biến thành màu xanh, quả nhiên có một bà lão tóc tai bù xù, cầm một sợi dây đến. Chu Thập Nhị dùng đao chém bà, bà lão liền dùng dây thừng trói anh ta, đao chém vào sợi dây, dây thừng đã đoạn; nhưng trong chốc lát liền dài lại, hoàn hảo như lúc đầu; dây thừng quấn trên cây đao, đao cũng giống như sương mù, bị dây thừng cuốn người chiến đấu thật lâu, bà lão dần dần không còn khí lực, mắng “Chu Thập Nhị, ta không phải sợ ngươi, đơn giản là vì ngươi còn phúc phận, còn có mười lăm ngàn đồng chưa đạt được, cho nên, ta tạm thời bỏ qua cho ngươi. Chờ ngươi đạt được số tiền kia, lại đến xem thử thủ đoạn của Kim lão nương!” Nói xong, bà lão kéo dây thừng bay Thập Nhị đi xuống lầu, đem chuyện này kể cho mọi người, mọi người nhìn thấy đao của anh ta, trên nó có vết máu màu tím, hơn nữa rất hôi. Hơn một năm sau, Chu Thập Nhị bán đi nhà ở, kiếm được mười lăm ngàn đồng. Đêm đó, anh ta quả nhiên đã Trần Tử VănTrần Tử Văn 1648-1709, người Hải Ninh tỉnh Chiết Giang, cống sinh là chỉ tú tài của cả hai triều Đại Minh và Đại Thanh, thành tích cực kỳ ưu tú, có thể vào Quốc Tử Giám trong Kinh Sư đọc sách. Vào năm Khang Hy thứ 47 tức năm 1708 được đề bạt làm Tri phủ Nam An, là một vị quan tốt. Thơ ca, thư pháp, nổi danh đương thời. Kỳ thư Truyền Pháp Tấn Nhân, từ triều Tần, Hán, Đường, Tống cho tới nay văn tự thu thập được rất phong phú, gọi chung là lời tựa biện Trần Tử Văn mới vừa làm quan ở An Ấp, ông mơ thấy đi đến một ngôi chùa trên núi, trong miếu, đại điện, hành lang và dãy nhà làm ở hai bên đại điện, tượng Phật đều được sắp đặt một cách cực kỳ hùng vĩ tráng lệ. Trông thấy ở góc Tây Bắc gần những bức tường thấp, có một hoa viên, có một ngôi đình mới sửa chữa, còn chưa lợp ngói. Bên cạnh có người chỉ vào ông và nói “Đây là nơi anh sẽ chết”.Đã qua ba mươi năm, Trần Tử Văn thăng chức đảm nhiệm Tri phủ Nam An. Khi ông nhận được chức Tri phủ Nam An, từng gửi thư cho bạn bè và nói “Trong vườn hoa nha môn có một ngôi đình được người nhà Tống xây còn dang dở, ta chuẩn bị lúc rảnh rỗi sẽ xây dựng lại căn đình này, để lúc nghỉ ngơi sẽ ngâm thơ viết chữ ở đây”.Sau khi đến nhậm chức, một ngày, ông đi dạo ở chùa Đông Sơn, cảm thấy đại điện và dãy nhà hai bên đại điện được bày đặt giống kiểu cách mà ông đã mơ thấy ba mươi năm về trước, trong nội tâm ông vô cùng kinh ngạc, bỗng nhiên trông thấy phía Tây Bắc xuyên qua khe hở của một rừng cây, có một vườn hoa, ở giữa có một ngôi đình được thi công sắp xong, chỉ là chưa lợp ngói. Bởi vì mới đến đây, cảnh vật xung quanh còn chưa quen thuộc lắm, sau khi hỏi thăm, mới biết được là vườn sau của nha môn tri phủ, ngôi đình đó chính là ngôi đình Lục Âm từ thời tri phủ Lý Di Canh triều Tống mà chính ông là người đã xây sửa càng kinh ngạc hơn, nhớ lại giấc mộng trước kia, trong nội tâm vô cùng thấp thỏm lo âu, sau khi trở về liền bị bệnh không dậy nổi rồi qua đời, rốt cuộc đã ứng nghiệm giấc mộng ba mươi năm Trâu Minh Hạc Tuần phủ thời nhà Thanh Trâu Minh Hạc 1793~1853, xuất thân ở Giang Tô, đậu Tiến sĩ năm Đạo Quang niên hiệu vua Tuyên Tông nhà Thanh, 1821-1850. Trước khi ông trở nên giàu sang, có một lần trong mộng, ông hỏi một người bạn làm quan trông coi sách dưới âm phủ, nghe ngóng vận mệnh cuộc đời của ông sẽ như thế nào. Người bạn viết cho ông tám chữ, ghi là “Quan cư tứ phẩm, hồng thủy vi tai”. Ông đang muốn hỏi rõ hơn, thì đã tỉnh Đạo Quang, Trâu Minh Hạc được điều tới nhậm chức tri phủ Khai Phong ở Hà Nam, đúng vào lúc sông Hoàng Hà làm vỡ đê, nước chảy vào thành, nguy hiểm khó lường. Ông đem giấc mộng kia nói cho người khác biết, nghĩ rằng bản thân lần này khó thoát hiểm, nhưng cuối cùng lại bình yên vô sau ông nhậm chức tuần phủ Quảng Tây, bởi vì bất lực trong việc tiêu diệt quân Thái Bình mà bị cách chức. Sau khi trở về cố hương, ông nhận được thông báo của Tổng đốc Lưỡng Giang là Lục Kiến Doanh lệnh phải tới Kim Lăng, trợ giúp tiến hành chuẩn bị công tác phòng ngự, và bị giết chết khi quân Thái Bình công vào Từ Cự NguyênThời nhà Minh, Từ Cự Nguyên người Nam Xương, tự là Thế Phổ, đỗ tiến sĩ năm Sùng Trinh, nổi tiếng về thư pháp, người thân họ Trâu mời ông đến để mở lớp dạy học. Trên đường đi, Từ Cự Nguyên gặp một cơn gió lạ, thổi ông lên tầng mây, thấy một người mặc trường bào, tay cầm thẻ quan đến đón ông và nói “Minh phủ tạo cung điện, kính mời tiên sinh viết câu đối”.Từ Cự Nguyên đi theo người này, đến một chỗ như là nơi của Đế Vương, những tấm biển câu đối đã sắp xếp xong, chỉ là chưa viết chữ. Hoành phi là “Nhất thiết duy tâm tạo” Hết thảy đều do tâm tạo thành. Liên ngữ là “Tác sự vị kinh thành tử án, nhập môn do khả vọng sinh hoàn” Sự việc chưa làm xong đã phải chết, đến cửa rồi vẫn mong sao còn được sống. Sau khi Từ Cự Nguyên viết xong, Diêm Vương suy nghĩ nên tạ ơn như thế nào, thì ông xin cho mẹ tăng thêm 12 năm tuổi thọ, Diêm Vương đã đáp này, Từ Cự Nguyên thấy phán quan cầm sổ ghi chép sinh tử, liền xin tra giúp mình một chút, phán quan nói “Đây là sổ ghi chép người chết bình thường, ông là chết oan. Không có ghi trong sổ này”. Nói xong phán quan lấy ra một cuốn sổ ghi chép khác có chữ Hỏa 火, trong đó viết “Vào tháng đó ngày đó, Từ Thần Nguyên bị chết cháy”. Từ Cự Nguyên vô cùng sợ hãi, cầu xin Diêm Vương sửa Vương nói “Đây là ý Trời. Thế nhưng, ta tạm thời đáp ứng yêu cầu của anh, nhưng anh phải nhớ kỹ ngày giờ, đến lúc đó không nên tới gần lửa là được”.Từ Cự Nguyên cảm ơn và từ biệt Diêm Vương, trở về, vội vàng chạy tới nhà họ Trâu. Chủ nhân thất kinh, hỏi “Một năm nay tiên sinh đi đâu vậy? Kiệu phu vì ném tiên sinh đi, bị người bẩm báo cho quan phủ, vì có điều nghi ngờ nên họ đã bị giam giữ trong ngục giam trong trấn một thời gian rất lâu rồi”. Từ Cự Nguyên kể hết duyên cớ sự tình, rồi đi đến quan phủ, giải thích mọi việc rõ đó, Hùng Văn Kỷ là người cùng huyện với ông, hiệu là Tuyết Đường, là Lại Bộ Thị Lang Cổ xưa gọi là Thiếu Tể đã về hưu, nhàn cư ở nhà. Một ngày, Hùng Văn Kỷ mời Từ Cự Nguyên đến uống rượu, chưa uống xong, Hùng Văn Kỷ bỗng không uống nữa, rồi nói “Bụng tôi đau quá, không thể tiếp anh nữa rồi”.Từ Cự Nguyên hay đùa nói “Cổ đại có Tái Tể Bì, hôm nay lại có Thiếu Tể Bệnh sao?” Hùng Văn Kỷ nghe vậy cảm thấy rất không vui. Từ Cự Nguyên trước khi về, có viết lại một bài thơ Đường tứ tuyệt “Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt”* của Liễu Tông Nguyên lên vách tường, nhưng ông viết ngược lại bốn câu thơ đó, thành ra, bốn chữ cuối câu ghép lại thành “Tuyết ông diệt tuyệt”. Hùng Văn Kỷ nhìn thấy bốn chữ này, nên trong lòng ghi hận Từ Cự sau, Từ Cự Nguyên nhớ lời nhắc lúc ở Minh phủ, đặc biệt sợ lửa, nên không dám gần vật dụng bằng gỗ, ở trong núi xây một gian phòng đá, đem theo lương thực, ở trong phòng đá tránh tai họa. Lúc ấy, bọn cướp hoành hành, Hùng Văn Kỷ phái người tung tin đồn, nói trong động ở núi Tây Sơn của Từ Cự Nguyên giấu rất nhiều vàng. Bọn cướp nghe vậy, liền lên Tây Sơn cướp bóc, kết quả không tìm thấy vàng, bọn chúng đã dùng bàn ủi thiêu đốt toàn thân Từ Cự Nguyên, khiến ông chết Tần Thủy HoàngTần Thủy Hoàng, vị vua tài ba có công thống nhất đất nước Trung Hoa. Ảnh Báo Giáo dục Thời đó Tần Thủy Hoàng vì cầu thuốc trường sinh bất tử, sai phương sĩ Lô Sinh đi tìm ở núi Bồng Lai, sau khi Lô Sinh trở về, báo cáo với Tần Thủy Hoàng rằng không tìm được thuốc trường sinh, mà lấy được một cuốn “Tiên thư”, trên sách có viết một lời tiên tri “Vong Tần Giả, Hồ Dã”.Khi thực lực dân tộc Hung Nô mạnh dần lên, thường xâm phạm biên giới, là một nạn lớn. Vì vậy, Tần Thủy Hoàng nghĩ rằng “Hồ” trong lời tiên tri là chỉ dân tộc Hung Nô Người Hồ, nên ông đã xuất 30 vạn đại quân, dùng con trai trưởng trợ giúp Tô Vi thị giám quân sĩ, Bắc tiến chinh phạt quân Hung Nô, chấm dứt nạn nhà Tần vong, lại xây dựng Vạn Lý Trường Thành để phòng người Hồ xâm nhập ở phía Thủy Hoàng cho rằng từ đó về sau có thể vô lo vô nghĩ, nhưng không ngờ nhân tố khiến Tần diệt vong không phải người Hồ, mà là con nhỏ của ông Hồ Hợi. Đại nhân Trịnh Huyền đời Đường cho rằng “Hồ giả, Hồ Hợi, Tần nhị thế chi danh”, thì ra “Hồ” này không phải tộc người “Hồ” Lý Quang ĐịaLý Quang Địa 1642 ~ 1718, thủ lĩnh người Hồ ở Tuyền Châu An Khê. Từng giữ chức tuần phủ Trực Lệ, Thị lang Bộ Binh, Lại Bộ Thượng Thư, năm 1705, nhậm chức Đại Học Sĩ ở Văn Uyên Các tương đương với Tể tướng. Lý Quang Địa lúc chưa phát tài phú quý, từng gặp giấc mộng kỳ lạ trong thần miếu ở đầm Cửu Long. Thần tặng ông một bộ câu đối “Phú quý vô tâm tưởng, công danh lưỡng bất thành”. Lý Quang Địa cảm thấy bộ câu đối này nhiều điềm xấu, trong tâm ông luôn cảm thấy không được tự sau, Lý Quang Địa đậu Tiến sĩ năm Mậu Tuất, làm quan đến Tể tướng. Thế mới biết hai chữ “Mậu Tuất” như chữ “Thành”, cũng không phải chữ “Thành”; nói một cách khác, “công danh lưỡng bất thành” ý là “Công danh tại Mậu Tuất”.“Tưởng” “想” xóa bộ tâm “心” phía dưới, chính là tướng “相”. Đổi câu nói, “Phú quý vô tâm tưởng” vô tâm tưởng nghĩa đen là không thể tưởng; còn hiểu theo ẩn ý của Thần là vô tâm tức là xóa bộ tâm ở chữ “tưởng” thành ra chữ Tể tướng, chính là “Phú quý là Tể tướng”.8. Ngô Công TàiNgô Công Tài thời Đại Tống, tự là Đức Sung, người Dặc Dương nay thuộc Giang Tây. Ngô Công Tài đọc sách ở trường Thái Học trong Kinh Thành, mãi đến 50 tuổi ông vẫn còn là một kẻ vô tích sự. Vì vậy, Ngô Công Tài không muốn tiếp tục tham gia khoa cử nữa, ông định trở về quê nhà. Hôm đó ông vào miếu Nhị Tướng Công cầu mộng, nghĩ sẽ theo nội dung trong giấc mộng mà quyết định có về nhà hay đêm, Ngô Công Tài mộng thấy một đồng tử nói với ông “Vận khí của ông sang năm sẽ tốt, từ nay về sau đều sẽ gặp may mắn”. Ngô Công Tài tin lời trong mộng, liền lưu lại tiếp tục học. Năm thứ hai, Ngô Công Tài được tuyển vào Thái Học thượng xá, nhưng ông nghĩ mình tuổi tác đã già, nên lại muốn về đêm, Ngô Công Tài lại mộng thấy đồng tử kia nói với ông “Ông sắp thi đậu rồi, không cần về nhà”. Năm thứ hai, Ngô Công Tài quả nhiên thi đậu khoa khi Ngô Công Tài được trao chức quan, chuẩn bị rời kinh nhậm chức, lại mộng thấy đồng tử nói với ông “Ngày sau ông làm quan không nên lại làm Thái Thú, bởi vì kiếp trước của ông đã từng làm Thái Thú, vì thẩm án không rõ, phán quyết sai một vụ án, dù là vô ý, nhưng âm ty vẫn vì vậy mà trách cứ ông, hơn nữa cho ông mù một con mắt. Vì vậy, ông ngàn vạn lần không nên làm Thái Thú nữa, để tránh nhận lấy tai họa”.Sau khi Ngô Công Tài tỉnh mộng, nghĩ thầm “Mình đến 52 tuổi mới nhận được một chức quan nhỏ, đến khi cáo lão hồi hương cũng không có khả năng làm Thái Thú. Huống hồ hai mắt mình sáng ngời, sao có thể nói mình mù một con mắt chứ?” Ngô Công Tài không tin lời nói trong năm sau, Ngô Công Tài bị bệnh đau mắt, sau đó quả thật đã mù một con mắt. Ngô Công Tài nhậm chức ở châu huyện, nhiều lần thay đổi, sau khi nhậm chức Huyện lệnh Kiền Châu Đô Huyện nay là Giang Tây Vu Đô, lại nhiều lần nhậm chức thông phán ở Định Châu nay là Hồ Nam Hành Sơn, Vĩnh Châu nay là Hồ Nam Linh Lăng, Kiến Khang nay là Giang Tô Nam Kinh.Lúc ấy, đang nhậm chức tham gia chính sự Vương Khánh từng có tình bạn học với Ngô Công Tài, Vương Khánh nói với Ngô Công Tài “Anh đã nhiều năm làm chức thông phán ba Châu Quận, giờ tư lịch đã cao, lẽ ra thăng làm Thái Thú, sao anh chỉ yêu cầu một chức phó quan vậy?” Vì vậy, Vương Khánh liền hướng Tể tướng đề cử Ngô Công Tài, thăng Ngô Công Tài làm Thái Thú Nghi Xuân. Ngô Công Tài rất không vui, ông vừa về đến nhà đã qua đời. Đã mười ngày kể từ khi Quan Hướng Tình bị bắt về nhà, khoảng thời gian này, Quan gia đã bắt đầu hành động, chỉ cần tìm được đối tượng thích hợp, liền khuyên cô đi tham gia tiệc rượu, để lộ mặt ra, dù sao nếu bản thân cô mà không xuất hiện, làm sao có thể khiến người khác coi trọng được?“Thế nào rồi? Yến hội buổi tối ngày mai thật sự có thể tổ chức được không?” Chủ của Quan gia - Quan Lạc Kỳ ngồi ở trên ghế salông, hỏi vợ của mình.“Không có vấn đề gì, chỉ là hình như con bé kia còn chưa có phối hợp cùng thôi, Hướng Phượng đang nghĩ biện pháp ở trên lầu.”“Đúng rồi, Triều Dương, con đã điều tra ra thân phận cùng bối cảnh của người đàn ông đi cùng với Hướng Tình hôm đó chưa?”“Hướng Phượng dùng điện thoại chụp được hình rồi nhưng không rõ lắm, thực sự rất khó để tìm được một người mà chỉ dựa vào bức ảnh mơ hồ đó, nhưng mà con đã tìm được người để giải quyết cái khó khăn này rồi.”Quan Triều Dương là tổng giám đốc của công ty Quan thị, khuôn mặt anh tuấn, tao nhã lại phong độ nhanh nhẹn, vóc người cao gầy, hai mắt mê người lấp lánh ánh sáng tinh nhuệ, lại bị cặp kính màu vàng che khuất, lúc nào cũng nở một nụ cười ôn hòa nhưng đầy xa nhỏ anh đã là một quý công tử, đương nhiên sẽ toát ra hơi thở cao quý, nếu chỉ nhìn qua, sẽ cảm thấy anh không mang lại nguy hiểm gì lớn cả, trên thực tế, nếu đánh giá thấp anh, sợ là đến mình chết như thế nào cũng không tại vẫn là Quan Lạc Kỳ làm chủ công ty Quan thị, việc anh yêu thích là nắm tất cả quyền hành, hơn nữa rất thích làm việc lớn, nếu không phải là công ty Quan thị cần anh về giúp đỡ, thì anh thích đầu tư ở nước Mỹ lúc còn nhỏ cho tới nay, Quan Triều Dương biết rõ trong mắt cha mẹ của mình chỉ có quyền thế cùng lợi ích, đối với bọn họ, anh vốn là con trai độc nhất của Quan gia, nhất định phải có năng lực hơn người, phải cống hiến tài năng cho công ty của gia đình, mà còn nhất định phải kết hôn với một cô gái môn đăng hộ đối có thể giúp trong việc kinh với những chuyện này, anh đều không có ý kiến gì, không phải là bởi vì anh hiếu thuận, mà là anh luôn luôn kiêu căng tự mãn, vẫn chưa có cô gái mà mình thích, nếu cha mẹ đã tìm cho anh một người vợ, thì anh sẽ xem qua hai năm cuộc sống hôn nhân, vợ của anh khiến cho anh rất yêu thích, đối với chức vụ đóng vai vợ của anh thì vô cùng xứng đáng, hai người kết hôn không phải bởi vì yêu, mà bởi vì để hoàn thành nhu cầu của hai bên gia mà anh vô cùng phàn đối cách mà cha mẹ đối xử với hai cô em gái của anh, anh có thể cố gắng kết hôn với người có thể giúp đỡ công ty của gia đình mình, nhưng mà đến cả hai cô em gái cũng phải kết hôn với người mà cha mẹ chọn thì hơi quá đáng năm đó Hướng Phượng đính hôn rất ồn ào, cô ấy đã có người đàn ông mà mình thích, chỉ là người đàn ông kia có bố là một công chức, mẹ là giúp việc của một gia đình khá giả, so với những gia đình giàu có mà cha mẹ mong đợi cách biệt quá xa, nên họ đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu để đưa Hướng Phượng lên giường của người đàn ông nghe nói rất chơi bời và lăng nhăng kia, khiến cho cô ấy không thể không từ bỏ ý định, ngoan ngoãn đính nay bọn họ lại muốn giở trò cũ, tìm đối tượng mà bọn họ vừa ý, bỏ thuốc với Hướng Tình, để gạo nấu thành Triều Dương nắm chặt nắm đấm, đáy mắt thoáng hiện qua sự lạnh lẽo, liền lập tức biến mất không còn tăm hơi, khiến cho người khác không thể nhìn thấu ý nghĩ của điểm phát sinh sự việc của Hướng Phượng, anh đang chuẩn bị về nước, hoàn toàn không biết chuyện, sau khi biết được, anh vô cùng tức giận, muốn tìm cha mẹ để cãi nhau, lại sợ bọn họ sẽ đề phòng anh, khiến cho Hướng Tình còn đang học đại học bị liên nhiên, lo lắng lúc đó của anh là đúng, anh rất bình tĩnh, sau đó nghe lời bọn họ cưới vợ, cũng khiến cho họ yên tâm với anh hơn, trong nhà có chuyện gì muốn làm, họ cũng không giấu anh, giúp cho anh có thể biết trước được nhiều chuyện này, chắc chắn anh sẽ không để bi kịch như của Hướng Phượng xảy ra, cho dù đồng ý giúp cha mẹ điều tra về người đàn ông kia đi nữa, cũng sẽ không tìm cách đối phó với anh ta hoặc là chia rẽ hai người bọn họ, mà là kiểm tra thay Hướng Tình, sợ em ấy bị lừa.“ Tình huống bây giờ ra sao?” Cả người Hà Tuyết Phượng mặc quần áo đẹp đẽ, đặt câu hỏi “Thân phận của người đàn ông kia đã tra ra được chưa? Có phải là một nhân vật nhỏ thôi đúng không? Nếu không là đã hỏi thăm được về thân phận của con bé ở nơi nào đó rồi, muốn dụ dỗ nó, lấy được lợi ích từ nó, đúng không?”“Nếu như con điều tra không sai thì người đàn ông kia hẳn là có xuất thân tốt, hơn nữa cũng là người trên thương trường, có điều rốt cuộc thân phận như thế nào, còn phải điều tra kỹ lại đã, anh ta có chút thần bí, trong quá trình điều tra luôn luôn bị một sức mạnh thần bí nào đó ngăn cản, không thể khinh thường.”Quan Lạc Kỳ chau mày “Triều Dương, lời nói có thể tùy tiện nói lung tung sao? Sức mạnh thần bí gì? Hừ, nếu người đàn ông kia thật sự là một nhân vật lớn, có muốn đi lại với Hướng Tình, đầu tiên nên đến ra mắt chúng ta trước mới phải?”“Đúng đấy! Với lại con nói anh ta cũng là người trên thương trường, sao lại thần bí như vậy, ít nhất cũng phải biết anh ta tên là gì chứ, đúng không?”“ Biết thì biết, nhưng người trùng tên trùng họ cũng không phải là không có, hơn nữa khi con nghe được tên của anh ta thì, con có chút không thể tin được, dù sao thì cũng chưa có ai nhìn thấy diện mạo của anh ta, cũng không biết thực hư ra làm sao, vì thế nên con cần nhiều thời gian hơn.”Thật ra trong một tuần lễ anh đã điều tra ra rồi, nhưng mà chỉ biết anh ta là bá chủ thần bí trên thương trường cũng như là một người tài giỏi trong giới thương mại thì đã làm sao? Chuyện anh muốn biết chính là, anh ta có thật lòng thật dạ đối xử với Hướng Tình không, hay chỉ là vui đùa một chút mà thôi?Anh còn điều tra được lịch sử chơi bời của anh ta ba năm trước trước khi bị tai nạn, nhưng sau đó anh ta bỗng trở thành một người cuồng công việc, nguyên nhân tại sao, thì anh không rõ, nhưng lại càng lo lắng cho Hướng Tình, bởi vì tính cách của nó đơn thuần thiện lương, biết quan tâm lại ngọt ngào, khiến cho trái tim luôn luôn lạnh lẽo cứng rắn của anh không khỏi trở nên mềm có thể khiến người khác không kìm lòng được mà muốn bảo vệ cô, anh biết, nếu như anh nói ra sự thật với cha mẹ, chắc chắn bọn họ sẽ không ngăn cản nữa, mà ngược lại sẽ cố gắng thúc đẩy chuyện hôn sự mà anh không muốn để cho hạnh phúc của Hướng Tình cùng lợi ích gia đình ở cùng một chỗ, như vậy sẽ khiến cô không có tôn nghiêm cùng mặt mũi khi đứng trước mặt Cảnh Quân Uy, không có địa vị cũng như lập trường, làm sao cô có thể có công bằng cùng phần thắng trong trận chiến tình ái này được?Nếu cha mẹ định giở trò cũ, vào thời khắc mấu chốt anh cũng sẽ có biện pháp để bảo vệ Hướng Tình, đưa cô trốn đến một chỗ an toàn nào đó, điều hiện tại anh sợ chính là, nếu như Cảnh Quân Uy thực sự yêu mến Hướng Tình, thì bằng với tài lực cùng quyền thế của anh, làm sao có thể đưa Hướng Tình đi được?Đương nhiên cha mẹ anh không biết những suy nghĩ nay của anh, nếu không chỉ sợ là đã sớm trở mặt với anh Lạc Kỳ cau mày “Bỏ đi, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là về vấn đề tài chính của công ty, vì thế nên Hướng Tình nhất định phải lập tức kết hôn với con trai gia đình có thể giúp đỡ cho công ty của chúng ta.”“Cha, cha đã tìm được người thích hợp rồi sao? Vậy cha định dùng phương pháp gì để khiến Hướng Tình đồng ý gặp mặt người kia?”“Năm đó công ty không bị khủng hoảng như bây giờ, mà chỉ là Hướng Phượng đã đến tuổi kết hôn, mà vẫn u mê không chịu tỉnh, muốn qua lại với một nhân vật nhỏ nhoi, chúng ta không còn cách nào khác, mới thay nó tìm một thiếu gia của một công ty bách hóa thôi. Đàn ông mà! Nhiều tiền một chút thì sẽ lăng nhăng, chuyện này cũng chẳng to lớn gì, hơn nữa đối tượng mà chúng ta thay nó tìm cũng coi như là môn đăng hộ đối, bằng tuổi nhau, cũng xem như là một mối hôn nhân tốt rồi.”“Vậy hai người cũng định đối xử với Hướng Tình như thế sao?” Quan Triều Dương trào phúng nhếch khóe miệng. Cái gì gọi là mối hôn nhân tốt chứ?“Chuyện này...Trước đây công ty chưa xảy xa việc gì, người ta cũng vui vẻ kết thông gia với gia đình chúng ta, nhưng mà bây giờ không thể không thể so với ngày trước, coi như chúng ta không hé răng nửa lời, người biết chuyện cũng không nhiều, nhưng mà muốn nói chuyện hôn sự với người khác, người ta có thể sẽ không tùy tiện mà đồng ý nữa, muốn tìm một đối tượng có tuổi xấp xỉ con bé, cũng có chút khó khăn.”“Cho nên?” Đột nhiên Quan Triều Dương có dự cảm xấu, tuy rằng mặt không chút biến sắc, thế nhưng lông mày lặng lẽ nhăn vào.“Triều Dương, chắc là con còn nhớ căn biệt thự mới xây của chúng ta, đều là mượn tiền của Triệu Vinh Hoa chứ?”“Tất nhiên là con nhớ, tất cả quy trình cùng tiền bạc của dự án đó đều do con giám sát mà.” Đầu óc Quan Triều Dương hiện lên tài liệu cá nhân về tổng giám đốc Triệu Vinh Hoa đã sắp năm mươi tuổi, cùng với những nhận xét của những người trong ngành về hắn ta, bỗng chốc lo lắng không yên, không dám tin nhìn cha mẹ “Sẽ không phải là hai người muốn gả Hướng Tình cho lão già Triệu Vinh Hoa kia chứ?”“Lão già gì chứ? Năm nay người ta mới có bốn mươi tám tuổi, còn là một người trung niên đấy! Mặc dù ông ta đã kết hôn rồi, nhưng mà vợ ông ta đã chết, căn bản là chẳng có chuyện gì phải lo nữa, quan trọng nhất chính là, ông ta đồng ý giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó này vô điều kiện.”“Cha, mẹ, ông ta hơn Hướng Tình hai mươi mấy tuổi, còn có cả con gái rồi, hai người...thật sự là rất quá đáng đấy!”Bị con trai nói như vậy, sắc mặt Quan Lạc Kỳ đỏ lên, lập tức cây ngay không sợ chết đứng nói “Không có cách nào khác mà! Lỗ hổng tài chính lên đến ba trăm triệu liền! Người ta chịu hỗ trợ, điều kiện duy nhất chỉ là muốn kết hôn cùng với Hướng Tình, còn nói là đã gặp con bé rồi, vô cùng yêu thích tích cách ngoan ngoãn cùng đơn thuần của nó, chúng ta còn có thể làm gì sao?”“Nhưng...”Quan Lạc Kỳ đưa tay ra, ngăn cản Quan Triều Dương nói tiếp.“Được rồi, không nói gì nữa, mọi chuyện quyết định như vậy đi. Ngày cưới sẽ vào đầu tháng sau, Triệu tổng đã đưa 50 triệu cho chúng ta trước rồi, chúng ta nhất định phải giữ đúng lời hứa, thời gia đến ngày cưới còn không đầy một tháng, con chỉ cần quan tâm đến chuyện của công ty thôi, chuyện kết hôn này sẽ do cha cùng với mẹ con chịu trách nhiệm.”Nhìn thái độ kiên quyết của cha mẹ, Quan Triều Dương quyết định đi tìm Cảnh Quân gia muốn mở tiệc rượu, muốn tuyên bố với trước mặt mọi người tin tức Triệu Vinh Hoa sắp đính hôn cùng với Quan Hướng tức này rất nhanh đã lan truyền ra ngoài, còn bị giới truyền thông bới móc ra, thậm chí cả việc Triệu Vinh Hoa cưới vợ vì có điều kiện đều được đưa lên mặt Lạc Kỳ cùng với Hà Tuyết Phượng thực sự là tức muốn chết, nhưng mà vẫn không thay đổi quyết định của mình, bời vì tiệc rượu này là để khiến cho Triệu Vinh Hoa yên tâm hơn Vinh Hoa cũng không có ý muốn dùng tiền để mua vợ, mà ngược lại rất muốn được kết hôn với Quan Hướng Tình, cô gái mà hắn đã gặp mặt khi đến Quan gia chơi, nếu như làm vợ của hắn, mang ra ngoài chẳng phải là rất có mặt mũi hay sao?Hơn nữa khi hắn nhìn thấy dáng vẻ thanh thuần của cô, thì rất muốn chiếm giữ lấy cô, nhưng lại biết được thân phận của cô không thể động vào, cơ hội lần này là tự động tìm đến, đương nhiên là hắn sẽ không ngốc mà từ rằng tốn không ít tiền, nhưng mà hắn đã mong muốn mấy năm rồi, nhìn thấy cô gái này ở gần ngay trước mắt rồi, làm sao lại không nắm chặt lấy được cơ chứ?Vì lẽ đó mà hắn muốn Quan gia cho hắn một câu trả ngày tổ chức tiệc rượu, dưới sự trợ giúp của Quan Triều Dương, Cảnh Quân Uy cùng với Á Lịch thuận lợi tiến vào hội trường, vốn là bọn họ định trực tiếp cứu Quan Hướng Tình từ trong phòng ra, nhưng mà để thực hiện được thì cũng có chút khó Triều Dương vẫn chưa dám trở mặt với cha mẹ, chỉ có thể trợ giúp anh ở trong bóng tối, không cách nào có thể quang minh chính đại mà giúp anh Quân Uy cũng có dự định của chính mình, vì thế nên anh chỉ yêu cần Quan Triều Dương giúp anh tiến vào hội trường là được Triều Dương đã từng nói, bởi vì tiệc rượu này Hướng Tình không tự nguyện tham gia, họ rất sợ sẽ xảy ra vấn đề gì, nên cho người canh giữ rất nghiêm ngặt, cũng có rất nhiều nhân viên tuần tra, vì thế nên cậu ta muốn bọn họ chú ý một Quân Uy là một người làm việc cẩn thận lại có tâm tư kín đáo, đương nhiên sẽ không thể chỉ mang theo một mình Á Lịch đến Quan gia, từ lâu anh đã điều động toàn bộ người của anh đến, tùy thời mà hành nữa anh là một nhân vật vô cùng có lai lịch ở xã hội thượng lưu, chỉ cần anh nói ra thân phận, tình hình tất nhiên sẽ phát triển theo hướng có lợi vói anh, anh không sợ Quan Lạc Kỳ sẽ đuổi anh ra ngoài một chút nào, ngược lại khéo ông ta còn quay ra nịnh nọt anh ấy dù rất có thể vì chuyện anh thích Hướng Tình mà Quan Lạc Kỳ sẽ ra điều kiện với anh, nhưng mà vì cô, tất cả những thứ này đều đáng giá!Anh đều đã có chuẩn bị nên mới đến, quan trọng nhất chính là, anh mang theo tất cả người đến là để phòng trừ, một khi thân phận của anh bị lộ ra ánh sáng, sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh, điều đầu tiên cần đề phòng chính là cánh phóng bản là anh không xem tiệc rượu náo nhiệt này trong mắt, cũng không để ý mọi người liếc mắt cùng xì xào bàn tán đối với anh, thậm chí là phỏng đoán, anh giả vờ thảnh thơi lười biếng, ngón tay thon dài cầm lấy ly rượu, nhếch môi mỏng khiêu gợi, tất cả sự chú ý đều đặt ở trên đầu cầu Lịch cao to khôi ngô đứng ở phía sau, nhạy bén cùng cẩn thận, hai mắt nhìn bốn phương tám hướng, hết sức bảo vệ cấp trên, nếu như phóng viên phát hiện ra thân phận của cấp trên, muốn tiến lên phỏng vấn, anh cũng không sợ, bởi vì chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, thì chắc chắn tất cả người đang đứng trong bóng tối kia sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà chạy này, ba người phụ nữ mặc lễ phục xuất hiện ở đầu cầu thang, gây nên rối Hướng Tình mặc lễ phục trông như một bông hoa ly tươi mát, ngoài ra hai người phụ nữ kia vây chặt lấy cô, tóm chặt lấy hai cánh tay trắng nõn non mềm của Quân Uy đứng thẳng tắp, ánh mắt lóe lên ánh lửa nguy Lịch đứng ngay sau lưng anh, hết sức hạ thấp giọng “Boss?”“Tìm cách đến gần bọn họ đi.”“Vâng. Boss, vừa nãy Quan tiên sinh lét lút truyền tin cho tôi, nói cô gái cả người mặc lễ phục màu xanh nước biển là vợ của cậu ta, muốn chúng ta ra tay từ chỗ của cô ta, chắc là cậu ta đã nói mọi chuyện với vợ của cậu ta rồi, vợ cậu ta cũng đồng ý giúp đỡ, còn cô gái khác bên người Hướng Tình tiểu thư là chị gái của cô ấy, không dễ đối phó chút nào, muốn chúng ta tùy cơ ứng biến.”“Hừm, Quan Triều Dương muốn đối phó với cha mẹ của cậu ta, Quan Hướng Phượng giao cho cậu đấy, Hướng Tình giao cho tôi, còn người mà chúng ta sắp xếp nữa, bọn họ đã chuẩn bị xong chưa?”“Không thành vấn đề, chỉ cần Quan tiên sinh phối hợp với chúng ta, lặng lẽ cho phép, sẽ không có vấn đề gì đâu, dù sao tiệc rượu này cũng do cậu ta chịu trách nhiệm mà.”“Ừ, chúng ta hành động thôi.” Thể loại Hiện đại, trùng sinhNguồn convert Ngocquynh520Edit Hân GiaĐộ dài 19 chươngNàng hãy đợi ta...nhất định ta sẽ tìm thấy nàng. Đây chính là lời mà anh từng hứa hẹn cũng là chút cố chấp cuối cùng của anh với vì thế mà không uống Mạnh Bà thang, mang theo ký ức trải qua một nghìn năm cô luận thế nào anh vẫn muốn nối tiếp tình duyên với cô...Cô chính là cô gái mà khiến anh nhớ nhung phát điên, mặc dù hai người chẳng hề quen biết nhưng đều có một nỗi háo hức xúi dục trong lấy lý do làm bạn mà tiếp xúc cô rồi trở nên thân quên tình yêu kiếp trước nhưng anh sẽ dùng cả kiếp này để khiến hai người yêu gia đình có ngăn cấm thì anh vẫn chắc chắn rằng cô là người duy nhất mà anh yêu nên tuyệt đối không vì lý do gì mà buông tay cô. Anh một lần nữa trở thành người bảo vệ cô, không để cô gánh chịu bất kỳ tổn thương nào. Trọn bộ Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen dai full Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta của tác giả Thù Thiến rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Dã Sử này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại Hiện đại, trùng sinhNguồn convert Ngocquynh520Edit Hân GiaĐộ dài 19 chương Nàng hãy đợi ta…nhất định ta sẽ tìm thấy nàng. Đây chính là lời mà anh từng hứa hẹn cũng là chút cố chấp cuối cùng của anh với cô. Anh vì thế mà không uống Mạnh Bà thang, mang theo ký ức trải qua một nghìn năm cô đơn. Bất luận thế nào anh vẫn muốn nối tiếp tình duyên với cô… Cô chính là cô gái mà khiến anh nhớ nhung phát điên, mặc dù hai người chẳng hề quen biết nhưng đều có một nỗi háo hức xúi dục trong lòng. Anh lấy lý do làm bạn mà tiếp xúc cô rồi trở nên thân thiết. Cô quên tình yêu kiếp trước nhưng anh sẽ dùng cả kiếp này để khiến hai người yêu nhau. Dù gia đình có ngăn cấm thì anh vẫn chắc chắn rằng cô là người duy nhất mà anh yêu nên tuyệt đối không vì lý do gì mà buông tay cô. Anh một lần nữa trở thành người bảo vệ cô, không để cô gánh chịu bất kỳ tổn thương nào. Doc truyen cau chuyen ve so menh cua chung ta lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta full, chương 1, chương cuối. Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta review, Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta Danh sách chương Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Edit Hân GiaĐi đến phòng ăn, Quan Hướng Tình nhìn thấy một cụ già với gương mặt nghiêm túc đang ngồi ở vị trí giữa, khí thế của ông ấy không giận mà uy giống Cảnh Quân Uy đến gần mười phần, hơn nữa từ vẻ bề ngoài của ông thì cô có thể tưởng tượng ra Cảnh Quân Uy lúc về Quân Minh nhìn bọn họ từ lúc đi vào, mày nhíu chặt, con ngươi ác liệt tràn đầy căm tim cô run rẩy, xem ra ông ấy rất phản đối chuyện hôn sự này, cũng sẽ không quan tâm có quen cô hay không, trực tiếp có thành kiến với bên người ông ấy là một phu nhân xinh đẹp ung dung, đang dùng ánh mắt đánh giá cô từ trên xuống dưới, khiến cho cả người cô không thoải mái, nhưng mà vẫn phải chịu ngồi ở một bên khác là một cô gái đáng yêu tầm hai mươi lăm tuổi, mắt to linh động, vừa nhìn thấy Cảnh Quân Uy, cả khuôn mặt đều sáng lên.“Anh Cảnh, đã lâu không gặp, em rất nhớ anh đấy!”Nhã Mật nhiệt tình đứng lên, đi tới bên cạnh anh, dùng sức ôm anh, tiếp theo cười tủm tỉm nhìn Quan Hướng Tình, đánh giá cô một lúc, rồi kéo tay cô.“Người này chắc là chị dâu đúng không ạ?”Với sự nhiệt tình đột ngột của Nhã Mật, Quan Hướng Tình có chút không thích ứng được, không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Cảnh Quân Uy, anh mỉm cười gật đầu với cô, cô mới mỉm cười “Xin chào, cô có thể gọi tôi là Hướng Tình.”“Vậy tôi sẽ không khách khí nữa, dù sao chúng ta xem ra cũng bằng tuổi nhau, nên sẽ có nhiều chuyện để nói với nhau, cô đến ngồi bên cạnh tôi, chúng ta nói chuyện phiếm một chút đi.” Nhã Mật kéo Quan Hướng Tình ngồi Quân Uy không thể làm gì khác hơn là ngồi khác bên với Quan Hướng Tình, sau đó ra hiệu với Hoa Đức cùng Á Lịch, bọn họ cũng ngồi dùng ánh mắt xem thường nhìn hai người bọn họ, rất khó chịu mở miệng “Quân Uy, tôi nhớ người cha cậu muốn gặp chính là cậu, cậu đưa người phụ nữ kia đến thì đã đành, sao mà đến cả hai người làm cũng mang đến vậy? Bọn họ không phải người trong gia đình chúng ta mà.”Thoáng chốc, bầu không khí ngưng hồi lâu, sắc mặt Cảnh Quân Uy lạnh lùng nói “Đối với tôi mà nói, bọn họ không chỉ là người làm, mà là thân như anh em, điểm ấy chắc là mẹ kế không sánh được được đâu nhỉ?”“Cậu!” Lời lẽ không khách khí của anh khiến cho sắc mặt Reithy nhất thời trở nên hết sức khó coi, nhìn về phía Cảnh Quân Minh “Ông nó, ông nghe một chút, đây chính lời nói của người con trai tốt của ông đấy, ông không nói cái gì sao?”“Có chuyện gì để nói cơ chứ? Thời gian đã muộn như vậy rồi, đến cùng có muốn ăn cơm hay không?” Cảnh Quân Minh quay đầu nhìn người phục vụ đứng ở một bên, phân phó nói “Những món chúng tôi vừa gọi, đều mang ra đi!”“Vâng.” Người phục vụ lui này, lần thứ hai bầu không khí lại ngưng Mật cẩn thận từng li từng tí một quan sát vẻ mặt của từng người, sau đó cười đánh vỡ trầm mặc “Bác trai, câu nói của bác đúng là giống hệt ý muốn của cháu, cháu đã sớm chờ bác trai đãi cháu một bữa thật lớn đấy! Đã lâu không trở về Đài Loan, đúng là rất nhớ đồ ăn vặt và thức ăn ngon ở Đài Loan. Ngày sau còn dài, hi vọng Hướng Tình có thể đưa tôi đi dạo chợ đêm.”“Để A Uy đưa con đi dạo xung quanh là được rồi, để không ai biết là nó hết phụ nữa theo. Tôi không thể chấp nhận người phụ nữ kia, nó đúng thật là bị mù rồi.” Cảnh Quân Minh lạnh lùng Quân Uy nhíu nhíu mày, muốn mở miệng, lại bị Quan Hướng Tình kéo tay, lắc đầu ra hiệu với anh.“Không sao, đừng phá hoại bầu không khí.”“Bác trai, không thể nói như vậy được, chúng ta không quen với Hướng Tình, coi như không thích cô ấy, cũng phải biết rõ cô ấy người thế nào đã, không phải sao?”Cảnh Quân Minh lườm Nhã Mật một cái “Được rồi! Bây giờ là lúc ăn cơm, tôi không muốn để cho chính mình không thấy ngon miệng, trước tiên không nói về chuyện này nữa.” Ông nhìn về phía con trai, nghiêm khắc nói “Nghe nói con mới mua một ngôi nhà, còn chuyển ra đó ở, có thật không?“Không sai. Con sớm đã có ý nghĩ như thế, chỉ là vẫn bận công tác, mới chưa có tiến hành, hiện tại đã kết hôn rồi, dứt khoát mua một căn nhà ở gần công ty, thuận tiện hơn nhiều.”Reithy lạnh lùng hừ một tiếng, khá không phản đối mở miệng “Tôi thấy là cậu không muốn ở cùng một chỗ với chúng tôi, sợ chúng tôi bắt nạt người phụ nữ kia thì có.”Cảnh Quân Uy lạnh lùng lườm bà ta một cái, lập tức lại phản kích “Tôi dọn ra ngoài, không phải là càng đúng ý của mẹ kế hay sao? Ngược lại bà cũng không thích nhìn thấy tôi, bằng không cũng sẽ không quấn lấy cha muốn ông sang Pháp định cư với bà đâu.”Sắc mặt Reithy trở nên khó coi, không thích nói “Tôi biết cậu rất ghét tôi, cũng không chấp nhận việc tôi lấy cha cậu, nhưng mà cũng không thể tùy tiện nói xấu tôi, bởi vì cha mẹ Nhã Mật giúp đỡ nó nước Pháp học tập thiết kế thời trang, cha cậu cùng cha Nhã Mật đã thân nhau từ lâu, vì thế nên ông ấy mới tạm thời ở nước Pháp thôi.”Cảnh Quân Uy không nói, biểu hiện lạnh lẽo.“Được rồi! Bà nói xong hay chưa?” Cảnh Quân Minh quát khẽ một tiếng, tiếp theo nghiêm túc nhìn Cảnh Quân Uy “Vậy con nói cho cha biết, tại sao lại muốn đầu tư vào xây dựng chứ? Trước đây chúng ta cũng không có kinh nghiệm trong phương diện này.” Ánh mắt của ông không biết vô tình hay cố ý mà nhìn chăm chú vào Quan Hướng Tình, còn hết sức không vừa lòng.“Con là một thương nhân, chỉ cần thấy được lợi nhuận thì sẽ làm. Coi như không quen thì làm sao? Chỉ cần biết được, có tiếp xúc, còn có thể kiếm tiền đầu tư, con đều không từ chối.”Câu trả lời của anh nghe như đó không phải vấn đề quan trọng gì, đột nhiên Cảnh Quân Minh dùng sức vỗ xuống bàn, dọa tất cả mọi người sợ hãi, chỉ có Cảnh Quân Uy vẫn như cũ không sợ hãi gì.“Quân Uy, con đừng tưởng rằng cha không biết, sở dĩ con làm như vậy, hoàn toàn là vì người phụ nữ kia! Đến cùng là cô ta có cái gì tốt, để cho con mê thành bộ dáng này, đến kết hôn cũng phải làm nhanh nhanh chóng chóng?” Ông vừa chửi ầm lên vừa chỉ vào Quan Hướng mặt cô trắng xanh, bị kinh Quân Uy tức giận ngút trời, nắm chặt tay cô, động viên tâm tình của cô, vẻ mặt càng ngày càng âm trầm, lạnh lẽo.“Cha, không phải vừa này cha nói không muốn để cho chính mình không thấy ngon miệng hay sao? Như vậy con khuyên cha, hiện tại tốt nhất đừng tiếp tục chủ đề này với con nữa.”“Con!” Cảnh Quân Uy tức giận đến xanh mặt, tay run rẩy chỉ vào anh.“Nếu như không thể hoà hợp để ăn bữa cơm, con cùng Tình nhi vẫn là rời đi trước vậy, có chuyện gì, sau này nói tiếp.” Bộ dạng Cảnh Quân Uy như muốn đứng lên.“Con ngồi xuống cho cha! Cha đi một quãng đường xa như vậy, tự mình chạy về tìm con, còn mời cơm con, con lại đáp trả cha như vậy sao? Ở trong mắt của con, đến cùng có còn tồn tại cái người làm cha này hay không?” Cảnh Quân Minh lớn tiếng nói.“Nếu như thật sự không có, con còn đứng ở chỗ này hay sao?” Đối vớ sự tức giận của ông, căn bản là Cảnh Quân Uy không thèm quan tâm, chỉ lạnh lùng trả Quân Minh tức giận không thôi, nhưng lại không có chỗ phát trai là của ông, ông nhìn nó lớn lên, biết cá tính của nó, chỉ cần là nó muốn, phản đối thế nào cũng đều vô dụng, nhất định muốn chiếm được, càng phản đối, nó lại càng muốn hiện xuất sắc trong công việc của nó, không chỉ khiến ông thoả mãn, mà còn để ông rất đắc đoàn Cảnh thị không phải của một mình ông, là ông cùng mấy anh em, họ hàng thân thích cùng nằm giữ, mỗi một người đều không phải nhân vật đơn giản, cũng đều là những người vô cùng có hứng thú với vị trí lãnh đạo, có thể nói là các chiêu thức khác lạ, các thủ đoạn đều lôi ra dùng thời gian bọn ông đáng tranh giành nhất, con trai ông xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu nói đó không phải là âm mưu để tranh quyền đoạt lợi, thế nào ông cũng không tin, không nghĩ tới ngược lại trong họa có phúc, con trai càng khôn khéo hơn càng lợi hại hơn so với trước vì bất ngờ mà con trai mất đi ký ức, trở nên càng không thích thân với ai, đến cả người làm cha này cũng xa cách rất nhiều, chả khác nào người xa lạ, thế nào nó cũng muốn ra ngoài ở, chỉ là dưới sự giúp đỡ của thư ký và tợ lý, với lại sự nhạy cảm trên thương trường, thậm chí thủ đoạn còn có thể so với đế vương tâm thuật, cho dù là ở bên ngoài hoặc lén lút, cũng tuyệt đối mạnh mẽ vang phong làm việc của con trai ở phương diện này, tàn nhẫn vô tình, quả quyết, khiến cho người làm cha như ông này cũng không nhận ra nó, cảm giác nó như một người xa lạ có người khiến người khác không thể phỏng đoán, sâu hiểm khó dò lại khó có thể tiếp cận như Cảnh Quân Uy, mói đủ tư cách để đảm nhiệm chức lãnh đạo tập đoàn Cảnh thị, thậm chí còn dẫn dắt Cảnh thị đi đến đỉnh cao, mà cái này cũng là kỳ vọng của nay giá trị bản thân của nó rất kinh người, dĩ nhiên hôn nhân của nó cũng là lợi ích của Cảnh thị, không nghĩ tới ông mới đến nước Pháp định cư hơn một năm, vậy mà con trai đã kiếm được một người vợ, cũng thật là có tác phong trên thương trường, mạnh mẽ vang dội như vậy, động tác nhanh chóng, khiến cho ông tức giận đến không biết phải nói cái nghiệp Quan thị là cái gì chứ, ông sớm đã cho người đi đi thăm dò, căn bản là không thể sánh được với bọn họ, chỉ là một cái công ty xây dựng bé tý, làm sao có thể so với Cảnh thị to lớn lại vững chắc chứ?Chuyện hôn sự này, ông kiên quyết phản đối đến mắt nhìn Nhã Mật ngồi ở một bên, đáy mắt Cảnh Quân Minh lóe qua một vệt ánh sáng âm u “Được, bây giờ chúng ta không nói những chuyện này nữa, ăn cơm trước đi!”

câu chuyện về số mệnh của chúng ta